Hội chứng Tic thường xảy ra ở trẻ em dưới 18 tuổi, là một trong các rối loạn thần kinh phổ biến nhất ở trẻ em. Trong bài viết này, chúng ta sẽ tìm hiểu về hội chứng này ở trẻ em, bao gồm các triệu chứng, chẩn đoán, điều trị và tác động của nó đến cuộc sống của trẻ.
1. Hội chứng Tic ở trẻ em là gì?
Đây là một rối loạn thần kinh, liên quan đến các cơn co thắt đột ngột, không kiểm soát được của các cơ và lặp đi lặp lại nhiều lần . Hội chứng Tíc ở trẻ em được chẩn đoán dựa trên các cử động cơ nhanh, đột ngột, lặp lại không có nhịp điệu bao gồm cả âm thanh hoặc giọng nói.
Việc nhận biết và điều trị hội chứng Tíc ở trẻ em là vô cùng quan trọng để giảm thiểu tác động tiêu cực của căn bệnh này đến cuộc sống của trẻ.
2. Nguyên nhân và phân loại
Tic khởi phát trước 18 tuổi (thường là từ 4 đến 6 tuổi); chúng mức độ nặng cao nhất ở tuổi từ 10 đến 12 tuổi và giảm trong giai đoạn thanh thiếu niên. Cuối cùng, hầu hết các tics tự biến mất. Tuy nhiên, ở khoảng 1% trẻ em, tics kéo dài đến tuổi trưởng thành.
Nguyên nhân của hội chứng Tíc ở trẻ em vẫn chưa được rõ ràng, nhưng các nghiên cứu cho thấy có một yếu tố di truyền và môi trường đóng vai trò quan trọng trong việc phát triển bệnh lý này.
*Phân loại
Các rối loạn Tic được chia thành 3 loại bởi hệ thống Chẩn đoán và Thống kê rối loạn tâm thần, ấn bản lần thứ 5 (DSM-5):
-
Rối loạn tic tạm thời: Một hoặc nhiều tic vận động và/hoặc âm thanh biểu hiện < 1 năm.
-
Rối loạn tic kéo dài (mãn tính): Một hoặc nhiều tics vận động hoặc âm thanh (nhưng không có cả vận động và âm thanh) biểu hiện > 1 năm.
-
Hội chứng Tourette (hội chứng Gilles de la Tourette): Cả tics vận động và âm thanh kéo dài > 1 năm.
3. Triệu chứng của hội chứng Tic
Các triệu chứng của hội chứng Tíc ở trẻ em bao gồm:
- Cử động đột ngột và không kiểm soát được: Đây là triệu chứng chính, các cử động này có thể là cử động đơn giản như nhấp mắt, nhấc vai, hoặc là cử động phức tạp hơn như nhảy múa, xoay người, hay gật đầu.
- Âm thanh lặp đi lặp lại: Một số trẻ mắc bệnh có thể phát ra các âm thanh đặc biệt lặp đi lặp lại như kêu, rên, nói lặp đi lặp lại một từ hoặc một câu.
- Tình trạng khó khăn và căng thẳng: Trẻ bị hội chứng Tic thường cảm thấy khó khăn và căng thẳng khi cử động hoặc phát ra âm thanh đặc biệt, đặc biệt là khi điều này xảy ra trong các tình huống xã hội như trường học, ở nhà hoặc khi gặp gỡ bạn bè.
- Triệu chứng tăng cường: Trẻ bị hội chứng Tic thường có cảm giác khó chịu và cần phải cử động hoặc phát ra âm thanh đặc biệt để giảm bớt cảm giác này.
- Triệu chứng giảm đi khi trẻ tập trung vào một hoạt động nào đó: Trẻ bị hội chứng Tic thường có thể kiểm soát triệu chứng tốt hơn khi trẻ tập trung vào một hoạt động nào đó.
4. Những ảnh hưởng của hội chứng này đến sức khỏe của trẻ em
Các hậu quả của hội chứng Tic ở trẻ em có thể bao gồm:
- Ảnh hưởng đến các hoạt động thường ngày: Các cử động đột ngột, không kiểm soát được và âm thanh lặp đi lặp lại có thể ảnh hưởng đến khả năng thực hiện các hoạt động thường ngày của trẻ, bao gồm tắm rửa, ăn uống, mặc quần áo, và các hoạt động vui chơi.
- Ảnh hưởng đến giao tiếp: Trẻ bị hội chứng Tic có thể gặp khó khăn trong việc giao tiếp. Các triệu chứng này có thể khiến trẻ cảm thấy tự ti và khó chịu khi giao tiếp với người khác.
- Ảnh hưởng đến học tập: Hội chứng Tíc có thể ảnh hưởng đến khả năng tập trung và học tập của trẻ. Việc cử động đột ngột và không kiểm soát được và phát ra âm thanh đặc biệt trong khi học có thể làm gián đoạn quá trình học tập và khiến trẻ gặp khó khăn trong việc tiếp thu kiến thức.
- Tình trạng lo âu và trầm cảm: Trẻ bị hội chứng Tíc có thể cảm thấy bất an, lo lắng và thậm chí là trầm cảm vì khó khăn trong việc kiểm soát các triệu chứng của mình. Tình trạng lo âu và trầm cảm có thể ảnh hưởng đến tâm lý và sức khỏe tinh thần của trẻ.
5. Một số phương pháp điều trị
Hiện nay, không có phương pháp điều trị hoàn toàn chữa khỏi hội chứng Tic ở trẻ em, nhưng có nhiều phương pháp điều trị có thể giúp giảm các triệu chứng và cải thiện chất lượng cuộc sống của trẻ. Dưới đây là một số phương pháp điều trị cho hội chứng Tíc ở trẻ em:
- Thay đổi lối sống: Các thay đổi trong lối sống của trẻ bao gồm tập thể dục thường xuyên, ăn uống lành mạnh và đủ giấc ngủ có thể giúp giảm các triệu chứng của hội chứng Tíc.
- Trị liệu hành vi và tâm lý: Những phương pháp như hướng dẫn trị liệu hành vi và tâm lý có thể giúp trẻ học cách kiểm soát các triệu chứng của mình.
- Thuốc: Một số loại thuốc
Clonidin 0,05 đến 0,1 mg đường uống một lần/ngày đến 4 lần/ngày có hiệu quả ở một số bệnh nhân.
Thuốc chống loạn thần có thể cần, như Risperidone, Haloperidol, Pimozide,..
Tuy nhiên, việc sử dụng thuốc phải được theo dõi chặt chẽ bởi bác sĩ và có thể gây ra tác dụng phụ.
- Một loại liệu pháp hành vi được gọi là CBIT có thể giúp một số trẻ lớn hơn kiểm soát hoặc giảm số lượng hoặc mức độ nghiêm trọng của ti. Nó bao gồm liệu pháp nhận thức hành vi như đảo ngược thói quen (học một hành vi mới để thay thế tic), giáo dục về tic, và kỹ thuật thư giãn.
Đôi khi diễn biến tăng giảm tự nhiên của Tic làm cho người ta tưởng rằng Tic đã đáp ứng với một điều trị cụ thể nào đó.
Leave a Reply